"Tốt lắm, tốt lắm!" Trấn Viễn Tướng Quân hai mắt tóe lửa, "Ta kết bái với ngươi, mà ngươi lại dám tư thông với tiểu thiếp của ta?" Ngay hôm đó, Lâm Thừa Trạch bị đánh một trận nhừ tử, nhưng Trấn Viễn Tướng Quân vẫn niệm tình cũ, đuổi cả hai người cùng tiểu thiếp ra khỏi phủ.
Lâm Thừa Trạch ngây người nhìn tiểu thiếp đang khóc nức nở bên cạnh, chợt bừng tỉnh, nàng chính là định mệnh của mình sao? Hắn cũng chẳng màng gì khác, chỉ siết chặt tay tiểu thiếp.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Một là rời khỏi Vọng Kinh, cùng nhau bay lượn phương trời. Hai là ở lại Vọng Kinh tranh đoạt quyền thế.




